Là một trong những người gắn bó với Vạn Đắc Phúc từ ngày đầu tiên mới thành lập, anh Huỳnh Lê Tuấn Khanh – Trưởng phòng Teambuilding có rất nhiều kỷ niệm và cảm xúc đặc biệt dành cho VĐP. Đối với anh, đồng nghiệp tại VĐP cũng chính là những người anh em chí cốt trong cuộc sống.
Hãy cùng lắng nghe những chia sẻ và kỷ niệm của anh Khanh về VĐP nhé!
Được biết, anh đã có thời gian hơn 2 năm nghỉ làm vì lý do gia đình và mới quay trở lại VĐP để làm việc. Anh nhận thấy VĐP của giai đoạn trước đây và bây giờ có những thay đổi thế nào?
Thời gian đầu khi anh vào làm, VĐP mới thành lập và công ty chỉ có 3 người thôi. Sau đó, công ty mở rộng hơn, cách thức làm việc của VĐP càng ngày càng chuyên nghiệp hơn, văn phòng cũng càng ngày càng đẹp hơn.
Hồi xưa công ty ít người nên công tác quản lý cũng đơn giản hơn. Bây giờ, công ty đã sử dụng phần mềm để hỗ trợ các công việc đó, anh cũng thấy được sự chuyên môn và chuyên nghiệp hơn.
Sau nhiều năm thành lập, điều gì mà anh thấy VĐP vẫn giữ gìn được cho tới thời điểm hiện tại?
Khi làm việc ở Vạn Đắc Phúc, anh thấy môi trường vui, anh em rất hòa đồng, thân thiết với nhau và coi nhau như anh em trong một nhà vậy. Điều này anh thấy ít công ty có được và anh cũng rất thích môi trường như vậy.
Một trong những lý do anh chọn quay trở lại VĐP cũng là vì anh em ở VĐP đã làm việc với nhau lâu, đều quen và hiểu tính cách của nhau hết rồi. Khi mình làm việc lâu, nếu sếp và nhân viên hiểu tính nhau thì làm việc sẽ dễ dàng hơn. Anh đã quen anh Cường hơn 10 năm nay rồi, anh em đều hiểu tính cách của nhau, làm việc cũng dễ hơn rất nhiều.
Được biết, anh là người đã gắn bó với anh Cường lâu nhất tại Vạn Đắc Phúc. Anh có kỷ niệm nào giữa hai anh mà anh đặc biệt ghi nhớ không?
Anh và anh Cường cũng quen nhau lâu rồi, trước cả khi làm việc tại VĐP. Thật ra thời ở VĐP anh em lại ít kỷ niệm, trước đó có nhiều kỷ niệm hơn.
Anh là người theo đạo Thiên Chúa, hồi xưa, có những lúc noel anh ở đây một mình và xa nhà, những đêm đấy nó buồn và cô đơn lắm. Anh vẫn nhớ noel năm ấy, thay vì ở bên gia đình, anh Cường đã sắp xếp thời gian để đi lễ cùng anh. Hai anh em đã chia sẻ đêm noel với nhau, đi lang thang và tâm sự cả đêm. Anh rất nhớ những cảnh tượng đấy. Nó có thể là những cảnh tượng quý nhất của anh. Lúc đấy là khoảng chục năm trước rồi, khoảng năm 2009 – 2010.
Anh có thể chia sẻ về một số khó khăn mà anh gặp phải trong khoảng thời gian đầu mới thành lập VĐP không?
Năm 2014, bọn anh làm chương trình “54 ngày hè bão lửa”. Bọn anh đã chọn được địa điểm tổ chức rồi, nhưng đến khi chuẩn bị thực tế mới biết rằng resort đấy đã phá sản và bị bỏ hoang lâu rồi. Tuy vậy, khách hàng vẫn thích tổ chức chương trình tại địa điểm đó.
Bọn anh đã phải liên hệ lại và đến đó trước vài ngày để chuẩn bị. Do khu đấy bị bỏ hoang nên mọi việc đều rất khó khăn. Khu resort gần như không có người và không có dịch vụ. Đường xá trong khu đầy lá cây, cây cối xung quanh mọc um tùm, đi lại trong khu resort thôi cũng đã khó khăn rồi. Chính vì vậy, anh em đã phải vất vả rất nhiều để có thể thực hiện thành công chương trình. Anh thấy đó là một trong những chương trình nhiều khó khăn nhất trong ấn tượng của anh.
Cảm ơn anh Khanh vì những gắn bó và cống hiến của anh với Vạn Đắc Phúc trong những năm qua! Chúc anh sẽ tiếp tục phát huy ngọn lửa nhiệt huyết để cùng bước tiếp với VĐP trên nhiều những chặng đường thú vị tiếp theo!
Bài viết được thực hiện trong khuôn khổ chuyên mục Humans of Vạn Đắc Phúc, ý tưởng nhằm tri ân và phác họa chân dung của những người hùng thầm lặng tại Vạn Đắc Phúc thông qua những câu chuyện và cảm nhận riêng của mỗi người trong quá trình làm việc. Nếu không có họ, có thể Vạn Đắc Phúc sẽ khó có thể được như ngày hôm nay, cũng như những ngày sau nữa.